tổng giám đốc em muốn lấy anh
Trần Hà Thu giận dữ: "Tổng giám đốc Lê, anh có ý gì?" "Tôi không muốn nói nhảm nữa, cởi trần hay là mặc quần áo của tôi, cô tự chọn đi." Sự kiên nhẫn của Lê Anh Huy đã cạn kiệt, bản chất nóng nảy bên trong lại bộc phát.
Đằng này, Tổng giám đốc Phạm Tâm Anh liên tục hứa hẹn bằng hàng loạt tin nhắn gửi đến đại diện Công ty Taglink, với những lời cam kết chắc nịch. Điển hình như tin nhắn ngày 19-2-2021, có nội dung như sau: "Cho chị xin 1 lần cuối cùng, tài chính của chị phải từ 5
Cô gái này tuy xinh đẹp, nhưng anh ta cũng không muốn trêu chọc, anh ta ghét nhất mấy người có sinh hoạt cá nhân thối nát. Đang do dự, Hướng Vãn đâu thèm quản nhiều, xông lên bám vào quần áo của anh ta. Ninh Tri Nhiên sửng sốt: "Cô làm gì?" "Cởi quần áo của anh!"
"Em là em của bọn họ, bọn họ là anh của em, làm sao có thể, anh đừng nói lung tung nữa, em đi vệ sinh một chút." Kim Doãn Khởi quay mặt đứng dậy, tránh ra. Thế Huân bỏ chén cà phê trong tay xuống, ưu nhã cắn một miếng bánh ngọt, như có điều suy nghĩ, mắt phượng nhìn về
Pub A La Pub Potsdam Speeddating.
Gần đây ở trong công ty Thẩm Thác Vũ càng ngày càng dễ dàng nổi giận, người bình thường cũng không dám tới gần anh, nhưng có ba người ngoại lệ, Trịnh Linh, Quý Ngàn Hình, An Kiều, đặc biệt là An Kiều, quả thật là sợ người còn chưa đủ loạn, gần đây chuyên lại gần định là Trịnh Linh trở về nói lung tung, nếu không An Kiều đã không ngày ngày chạy tới, nghe nói là chờ Trịnh Linh tan việc, thể hiện tình cảm vợ chồng, trên thực tế là càng không ngừng đến trước mặt Thẩm Thác Vũ diễn cảnh ân ái và cười nhạo nay là thứ sáu, cô còn tới sớm hơn, ba giờ chiều đã chạy đến công ty bọn họ Thác Vũ ghét nhìn tới An Kiều nhàn nhã đợi tại phòng làm việc của anh, vừa dùng laptop xem phim vừa cười, miệng nói lời độc ác "Công ty của các người rốt cuộc bị đóng cửa sao? Rãnh rỗi như vậy."Người duy nhất Thẩm Thác Vũ không cần che giấu bản chất, chính là An Kiều Kiều diễn tả bằng chữ V, "Quảng cáo quý này hoàn thành vượt mức, gần đây tôi muốn nghỉ đều được, không cần anh lo lắng.""Vậy trở về phòng làm việc của lão Trịnh nhà cô mà nghỉ, chạy tới tôi chỗ này làm gì?""Anh ấy bận.""Tôi cũng rất bận!""Anh gần đây rõ ràng âm dương mất cân đối, tính khí nóng nảy, Thẩm Thác Vũ." An Kiều chậc chậc thành tiếng, không chút nào che giấu tính toán đến xem trò vui. .Thẩm Thác Vũ đào hoa tràn ra sát khí "Vậy cô còn đến gần tôi, nhanh đi về tìm Trịnh Linh âm dương điều hòa nhà cô đi." bạn đang đọc truyện tại Kiều che mặt làm ra vẻ thẹn thùng, "Nha, anh thế nhưng đề nghị tôi ở tại cửa công ty của anh. Dẫn dụ anh ấy ân ái trong phòng làm việc?"Rất tốt, so về da mặt dày thì không ai sánh bằng An Kiêu .Trong lòng Thẩm Thác Vũ biết rõ, cô là tới trả thù ba năm trước đây, anh lừa gạt Trịnh Linh lên giường cùng cô, sau đó sẽ mượn cớ dựa vào chuyện Trịnh Linh đau nhức nằm bẹp dí năm xưa, đồ không có lương tâm, cũng không nhìn xem lúc ấy anh là vì người nào! Một câu ân ái trong phòng làm việc, để cho anh nhớ lại. . . . . . Trong lòng khó có thể tự khống chế mà co rút đau đớn, ánh mắt ảm nghe thấy phản bác, nhìn lại sắc mặt của anh một chút, An Kiều như sáng tỏ."Thẩm Thác Vũ a Thẩm Thác Vũ, ngươi còn không thừa nhận mình đang gặp hạn sao?""Nói mò gì đó?""Soi gương đi, vẻ mặt anh thất tình, làm người không rõ mọi chuyện, tuyệt đối sẽ cho là anh bị vứt bỏ rồi.""An Kiều. . . . . ." Giọng nói Thẩm Thác Vũ đột nhiên trầm thấp, lại nghiêm túc "Cô biết tôi không tin loại tình yêu đồ chơi này ."An Kiều đưa ngón trỏ ra thoải mái mà lắc lắc ở trước mặt anh "Anh không tin tưởng, không có nghĩa là nó không tồn tại, khi nó tìm tới anh, anh càng không tin, về sau hối tiếc sẽ càng nhiều." Ôm lấy laptop của mình, cô quyết định nói đến thế thôi, "Tôi xuống lầu tìm Trịnh Linh nhà tôi thôi, anh thông minh cả đời, đừng để đến bây giờ trở thành kẻ ngu." Dứt lời, An Kiều xoay người rời Thác Vũ im lặng trầm mặc, tình yêu là cái gì? Có thể ăn sao? Có thể kéo dài cả đời sao?Thẩm Thác Vũ không phải là không có động lòng, ngược lại, là bởi vì đã từng có thể làm cho anh yêu thích, thậm chí sinh ra tình cảm với vài người, cho nên anh mới không tin tình yêu. Phút chốc động tình kia qua đi, thật sự có thể làm cho lòng của anh kích động thời gian ngắn, nhưng đúng là không có lần kích động nào có thể kéo dài An Kiều yêu thích là như thế này, đối với Trần Phỉ kinh ngạc đúng là như vậy, còn có mấy người phụ nữ đã từng theo đuổi thật lâu trước đây, rồi cũng giống nhau rất nhanh đã trở nên lạnh nhạt, cuối cùng, họ đều trở thành người đi đường có cũng được mà không có cũng không phải một người lạnh nhạt, nhưng mà không thể chung có tính toán làm khó mình, một khi hứng thú lui bước, anh cũng có thể tìm được một vài trường hợp không ngờ, làm phụ nữ tự động rút lui khỏi, như vậy có thể giữ thể diện cho đối phương, lại duy trì hình tượng của anh từ trước đến giờ, vẹn toàn đôi Tư Miểu là một ngoài ý muốn, cô không giống những người phụ nữ cá tính kiên cường anh yêu thích từ trước đến mới bắt đầu xem thường cô, chẳng qua là cảm thấy món ngon mùi vị rất tốt, ăn chán sẽ buông tay, mặc dù không nghĩ tới không phải bắt đầu kinh ngạc, nhưng càng thâm nhập lại làm cho người ta đắm chìm, đến cuối cùng muốn ngừng mà không càng ngày càng ăn không đủ, mà cô bắt tay chuẩn bị tương lai hai người, điều này làm cho anh sinh ra một loại cảm giác sợ chưa bao giờ có, quyết định muốn dứt là dứt, trước dùng An Kiều, tìm thêm Trần Phỉ, nói lời độc ác với cô, lại phản ngược chính ở chung với anh, cô ôn hòa giàu tình cảm như vậy. Cho tới khi cô lộ vẻ mặt khinh thường đối với anh thì anh mất đi lý trí, không phải lần đầu tiên dụng kế khiến phụ nữ rời đi, cũng là lần đầu mất khống chế, mỗi ngày trôi qua càng thêm không có cách nào không đi nghe ngóng tin tức của xem mắt! Đáng chết cô lại đang xem mắt!Một đống tấm hình trước mặt, đều là anh thuê người chụp trở về, bên trong có ít nhất năm người đàn ông khác nhau, vẻ mặt tươi cười cùng cô uống trà, ăn cơm, anh nhìn từng tờ một phía trước, lửa giận ngưng tụ bắt bẻ, người đàn ông này làm sao có thể hơn anh, cô cần cười rực rỡ đến như vậy sao?Thật ra thì có nụ cười trong tấm hình, rất cô đơn, nhưng bây giờ đang ở trong mắt Thẩm Thác Vũ, thấy nam nữ hai bên đều cười, chính là khó lẽ, An Kiều nói đúng, lần này không nói đến có thừa nhận hay không có tin hay không, lần này, anh gặp hạn."Thẩm tiên sinh, tôi không nợ quý công ty bất kỳ vật gì." Cảnh giác nhìn Thẩm Thác Vũ, hai chân kích động Lăng Tư Miểu đè nén suy nghĩ muốn đá anh, dám nói mình thiếu đồ anh, cô nghĩ anh mới thiếu, 99% là đáng đánh đòn!Túi của cô còn đặt ở bên ngoài, điện thoại di động, ví tiền đều không ở bên người, tính toán đi rửa cái tay mà thôi, nửa đường bị anh kéo đi, mang tới gian phòng ở trong một tiệm cơm nào đấy, có chút đắc ý kêu trời không nghe, kêu đất không ở cửa phòng Thẩm Thác Vũ, vẻ mặt bí hiểm, từ trên cao nhìn cô chằm chằm, cảm giác hoàn toàn bị áp bức, "Em thiếu công ty một tháng giao nhận" Anh rất buồn bực, nếu như không phải là nói cô thiếu đồ của công ty, cô tuyệt đối sẽ không cùng anh tới trước đến giờ anh là một người ích kỷ, khó chịu cô đi xem mắt, càng sợ cô từ thật sự tìm được đối tượng vừa mắt, hai người vội gói quần áo lập tức kết kích động liền lôi kéo Trịnh Linh, hai vợ chồng An Kiều, cả đêm ngồi bốn giờ xe chạy tới cái thành phố này, dọc theo đường đi không chỉ có bọn họ nhìn anh với ánh mắt không bình thường, ngay cả chính anh cũng cảm thấy nổi điên."Anh nói bậy, tôi đã bồi thường công ty một tháng tiền lương." Lăng Tư Miểu thiếu chút nữa cho là mình nghe lầm, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nổi khinh bỉ nhìn anh "Thẩm Thác Vũ, anh đừng cho là tôi thật sự là đứa ngốc, ngày đó anh là cố ý để cho tôi bắt gặp anh và Trần tiểu thư ở cùng nhau, mục đích của anh là để cho tôi rời đi, tôi đã làm thỏa mãn ý muốn của anh, anh còn có cái gì không vừa lòng?"Ngày đó sau khi trở về cô đã nghĩ thông suốt, trước khi đến nhà anh cô đã điện thoại cho anh, anh tại sao có thể không hề chuẩn bị để cô bắt quả tang ở chung với Trần Phỉ, rõ ràng chính là ngán, muốn ép cô tự động rời rõ ràng người chịu thiệt là cô, anh không đi ôm vị hôn thê của anh, còn tới trêu chọc cô làm gì?"Ahh, em biết." Tim của anh không giải thích được ngay tức khắc buông lỏng, cô luôn có thể mang cho anh ngạc nhiên, rõ ràng là một người đơn giản như vậy, cuối cùng để cho anh không tự chủ được đắm chìm, "Vậy em tại sao không vạch trần?""Tôi là sau này nghĩ tới." Lúc ấy đau lòng mắt hoa rồi, làm sao còn có thể cẩn thận suy nghĩ, anh nghĩ cô cũng vô tình như anh sao?"Thật thẳng thắn. . . . . ." Nhỏ giọng nói thầm, anh có chút buồn cười, gần đây tâm tình buồn bực khó chịu, giống như kỳ tích hoàn toàn bình phục, "Sau đó em đã chạy trốn?""Tôi đây là về nhà!" Người nào chạy trốn, không chơi nổi tình cảm, không muốn chơi cùng anh cũng không thể sao?Người này thật là xấu xa, trước kia tại sao cô có thể đồng cảm với anh, thất tình lần nữa hoàn toàn là anh tự tìm!Anh đi đến gần chiếc giường gần đường đi ngồi xuống, chân dài còn duỗi giữa đường, giống như là phòng ngừa cô sẽ tông cửa xông ra, mở cúc cổ áo sơ mi, lộ ra nụ cười nhẹ nhõm, "Vậy em không nghĩ tới giành lại? Anh không đáng giá để em đi giành lại sao?"Lăng Tư Miểu hết ý kiến, nếu như ánh mắt có thể giết người, anh đoán chừng bị cô chém chết này tâm tình Thẩm Thác Vũ thật tốt, dường như vui vẻ chỉ có cô mới có thể cho anh, lúc đầu là bởi vì nhất thời xúc động mà đến, không muốn quá nhiều, nhưng bây giờ rõ ràng đã hoàn thành, anh muốn cô, tuyệt đối phải kéo cô về bên cạnh, đầu óc cấp tốc suy nghĩ, cân nhắc rất nhiều lý do, lúc sắp sửa xuất khẩu lại cảm thấy không có nắm chắc.
“Mẹ.” Cô vén chăn leo lên giường nằm cùng mẹ Lăng, giống như hồi bé khi cô gặp ác mộng, nhưng sau khi lấy ba Lăng thì đã rất lâu hai mẹ con không có ngủ cùng nhau. Cô ôm mẹ Lăng thật chặt, hưởng thụ hơi ấm từ thân hình và lồng ngực của mẹ, hít mũi một cái, “Mẹ luôn nói con và ba ngốc, vậy tại sao mẹ còn thích ba?”“Sao bỗng dưng con lại hỏi chuyện này?” Mẹ Lăng có chút xấu hổ, thấy con gái mặt mũi nhăn lại trong lòng có chút sáng tỏ, “Thế nào, gặp được người tốt rồi sao? Cậu ta chê con?” Nhìn bộ dạng như vậy xem ra, con gái mình đăng gặp rắc rối trong chuyện tình cảm đây. Không thừa nhận cũng không phủ nhận, Lăng Tư Miểu chỉ nhích lại gần ôm mẹ thật mẹ có chút kích động muốn nói, người nào thật không có mắt nhìn lại ghét bỏ con gái của mình. Suy nghĩ một chút, nếu là người đàn ông tốt thì sẽ không để ý tới bạn gái mình có ngốc nghếch hay không, còn người đàn ông mà ghét bỏ cô chỉ vì cô ngốc nghếch thì không đáng để cô phải đau vậy, bà đem lời muốn nói nuốt lại, nghiêm túc, cẩn thận nói “Ba con và ba ruột con là bạn của nhau. Ba ruột con mất được ba năm, một mình mẹ nuôi con, mọi việc hàng ngày đều nhờ ông ấy giúp đỡ mà sống qua ngày . Ban đầu mẹ cũng cảm thấy ông ấy thật ngốc, lúc nào cũng chịu thiệt thòi, nhưng ông ấy là một người trí thức và hiền lành. Lâu dần mẹ cảm thấy, trong cuộc sống khó có thể gặp được một người toàn tâm toàn ý lo lắng cho mình, đối xử tốt với mình như vậy.”“Vậy sao ạ? Con cũng vậy, thấy ba rất tốt.” Lăng Tư Miểu lẩm bẩm đồng Lăng nhẹ nhàng gõ nhẹ vào trán cô, “Con đó, mặc dù không phải con ruột, nhưng lại giống ông ấy như khuôn đúc, cả ngày lúc nào cũng lo cho người khác còn bản thân mình thì không quan tâm.” Những năm gần đây, mẹ Lăng luôn nghĩ tới vấn đề này, rõ ràng Tư Kỳ mới là con ruột mà không hiểu sao tính cách của Tư Miểu lại hoàn toàn di truyền từ ba Lăng, một chút cũng không giống với tính cách khôn khéo của cha mẹ ruột cô, chẳng lẽ đây chính là cha mẹ sinh con trời sinh tính sao.“Hì, không có mà mẹ………...”“Thôi, ngủ đi con gái, đừng suy nghĩ nhiều quá, nếu cậu ta thực sự không thích con, về đây mẹ sẽ dẫn con đi xem mắt. Trong cái thế giới này, cóc ba chân mới khó tìm chứ đàn ông hai đùi nhiều lắm.” Mẹ Lăng hùng hồn đưa ra chứng cứ chứng minh.“Ha!” Lăng Tư Miểu vui vẻ, “Vâng, đến lúc đó mẹ phải tìm cho con người nào thật tốt nha.” Cô mải hùa theo phụ họa nên không thấy trong mắt mẹ Lăng lóe lên ánh sáng nghiêm túc. Con gái tốt nhất vẫn là ở bên cạnh mẹ, bà suy nghĩ sẽ tìm cho cô một người thật tốt.“Thác Vũ, cậu cười cái gì sao trông mặt gian tà thế hả?” Quý Thiên Hình đang ôm cổ Trịnh Linh, cả hai đứng trước bàn làm việc của Thẩm Thác Vũ. Gian tà mới chính là anh QTH, nhưng anh lại đường hoàng kéo Trịnh Linh theo. Trịnh Linh đỏ mặt, cố gắng thoát khỏi cánh tay đang ôm cổ của bạn, “Khốn khiếp, không thở được.” Nhẹ xì một tiếng, thu hồi lại nụ cười mà Quý Thiên Hình nói là gian tà lại, Thẩm Thác Vũ nghiêm nghị, “Này, báo quý này ra rồi, cũng không tệ, các cậu muốn phần thưởng là một chuyến đi chơi xuân cho nhân viên không?”“Lạnh muốn chết, còn đi chơi xuân?” Mới qua đầu xuân thời tiết vẫn còn đang rất lạnh, Quý Thiên Hình mặt mũi nhăn nhó, anh thà ngồi trong phòng làm việc nhưng ấm áp còn hơn ra ngoài.“Có thể mang theo người nhà đúng không?” Trịnh Linh xem xét, tính Thác Vũ gật đầu, “Ừ, cậu đưa An Kiều đi cùng, chúng ta đi Ôn Tuyền tắm suối nước nóng các cậu thấy thế nào?” Ngón tay gõ gõ ở trên bàn mấy cái, lơ đãng hỏi “Bộ phận PR có tất cả bao nhiêu người? Đã trở lại làm việc hết chưa?”Những nhân viên quê ở xa trong dịp nghỉ tết này cũng sẽ sắp xếp những ngày nghỉ còn lại để nghỉ lễ được dài hơn. Hôm nay mới là ngày làm việc đầu tiên, nên đó cũng là câu hỏi bình thường, Trịnh Linh lắc đầu, “Có năm người nhà không ở đây, chỉ có mình Lăng Tư Miểu nói là sẽ quay lại sớm hơn dự định. Những người khác nghe nói năm nay tiền lì xì có thể hoãn tới 15 mới lĩnh, nên họ cũng không đi làm sớm đâu, sao, cậu có kế hoạch gì à?“Bộ phận nhân sự hỏi tớ năm nay có tổ chức ăn uống khai xuân với các phòng ban hay không để bọn họ còn lên danh sách.”Quý Thiên Hình sợ lạnh nhưng lại thích náo nhiệt, vừa nghe thấy thế tình thần trở nên tỉnh táo, “Nhân viên của tớ cũng trở lại gần hết rồi, sao lại không hỏi tớ?”Thẩm Thác Vũ mắt cũng không nhìn lên, “Tớ cũng có miệng.”“Hắc, lão Trịnh, rõ ràng là cậu ấy đang thiên vị cậu, lọt vào mắt xanh của ông chủ rồi, nhớ phải mời tớ một bữa ăn mừng đó.”Trịnh Linh cười, “Tối nay, tớ định cùng nhân viên đi ăn, cậu đi cùng không?” Trong bụng thầm nghĩ, cậu muốn ăn thì tớ mời.“A, tối nay vừa đúng lúc tớ cũng không có việc gì, vậy nên cùng đi thôi.” Người lên tiếng chính là Thẩm Thác Vũ, trên mặt nở nụ cười hứng thú.“Vậy tớ_một nhân viên quan trọng nhất định phải ở bên cạnh bồi ông chủ.” Quý Thiên Hình nói xong liền đi xuống cầu nay cả phòng đi ăn, Lăng Tư Miểu có chút buồn bực, cô không hiểu một ông chủ lớn Thẩm Thác Vũ và Phó Tổng giám đốc Quý cũng tới, hơn nữa cô cũng không hiểu được tại sao cô lại được bố trí ngồi một trong ba cái bàn mà ba vị cấp trên nhà đón năm mới, được mẹ làm rất nhiều món ăn ngon, nên bây giờ mặt cô tròn hơn. Cô vốn quyết định ăn ít để giảm cân, nhưng ở bàn của cô, cô là người nhỏ tuổi nên tất cả mọi sự chú ý đều hướng về cô, cái thì lấy để trêu đùa cô, cái thì khuyên cô ăn thật nhiều, cuối cùng cô với khuôn mặt đau khổ nhìn một bát to đầy thức nhân cũng bởi Thẩm Thác Vũ nói một câu “Những nhân viên nhà ở xa, năm mới còn phải trở lại làm việc, vì vậy tối nay phải chăm sóc những người đó thật tốt.” Mà bàn của cô chỉ có mình cô không phải người ở đây……………..Trong lòng cô vô cùng lo lắng, sợ Thẩm Thác Vũ nhìn ra sự lúng túng của mình. Bây giờ cô thực muốn kéo anh ra một chỗ hỏi chút chuyện, việc tiến thêm một bước của anh là như thế nào. Dù sao thì việc gặp mặt tối nay cũng không nằm trong dự liệu của cô, mà hiện tại cô cũng không có gan đi hỏi anh, toàn bộ bây giờ đều là cảm giác lúng ngày trước ở nhà cô hiểu rằng nếu cô có tình cảm với Thẩm Thác Vũ thì không thể cứ mãi mập mờ như vậy được, một là chết tâm, một là hai người thật sự có thể ở cùng một chỗ. Cô vì suy nghĩ mà ăn không thấy ngon, Thẩm Thác Vũ trong lòng buồn bực không lên tiếng, anh có cảm giác hôm nay tâm trạng cô thật tốt.“Lăng tiểu thư, món thịt bò hầm này khá ngon.” Anh cầm đũa gắp một miếng thịt lớn vào trong bát của cô.“Cảm ơn Tổng giám đốc Thẩm.” Lăng Tư Miểu bị một tiếng Lăng tiểu thư của anh mà suýt sặc, cô ngẩng đầu nở nụ cười thật tươi với anh, giả bộ để không ai Linh cười, “Phải cảm ơn Tổng giám đốc Thẩm thật nhiều rồi, không phải ai cũng có có cơ hội theo anh ấy làm việc.”“Cảm ơn Tổng giám đốc Thẩm.” Cô không thể làm gì khác, lại lần nữa nói lời cảm ơn.“Ai chà, cái này không thể nói suông bằng miệng được, cô còn không cầm rượu lên mau chóng mời Tổng giám đốc Thẩm.” Quý Thiên Hình thích nhất là náo nhiệt, thừa cơ hội ép uống Tư Miểu thành thật cầm ly rượu đỏ lên, mời rượu, “Tổng giám đốc Thẩm, tôi mời anh một ly.” Cô làm bộ một hơi sẽ uống cạn nửa ly rượu, nhưng lại bị Thẩm Thác Vũ và Trịnh Linh một trước một sau ngăn cản. Lúc này, Quý Thiên Hình cũng cầm bình rượu lên, “Từ từ nào, ai lại mời rượu mà chén lại vơi thế kia.”Lúc đầu, Thẩm Thác Vũ muốn để cho cô từ từ, nhưng đột nhiên anh nhớ tới bộ dạng say rượu của cô lần trước, lại nhìn thấy bộ dạng quan tâm của Trịnh Linh, anh lại càng muốn thu hồi lời nói trên miệng, cười cười nên anh cũng không ngăn cảm Quý Thiên Hình rót thêm rượu vào chén của cô.“Tư Miểu tửu lượng không tốt, Thiên Hình cậu đừng có ồn ào.” Trịnh Linh tiếp tục đưa tay ngăn cản, Quý Thiên Hình vừa nhấc tay Trịnh Linh ra vừa cầm cái ly lên, “Sao, cậu định uống thay cô ấy hả?” Không nói hai lời anh rót đầy chén.“Đừng, Phó Tổng giám đốc Trịnh, tôi tự mình uống.” Những quản lý ở bên cạnh, Phó quản lý_thay mặt mọi người cũng nâng ly hưởng ứng, chỉ có một mình Trịnh Linh ngăn cản, Lăng Tư Miểu không muốn cấp trên khó xử, dứt khoát một hơi uống cạn.
Converter ngocquynh520Edit Ngáo Ộp + MABUBEOTRON + nhokcoicodonBeta sansantp3008 + Như SamSố chương 10 chươngGiới thiệuNam nữ yêu nhau, cô phải tủi thân cẩn thận cất giấu tình cảm, chỉ sợ khiến cho anh lại qua ngày, anh bá đạo cường thế nói lời yêu, chỉ muốn dụ dỗ cô về trong mắt Lăng Tư Miểu - một nhân viên bé nhỏ, tổng giám đốc Thẩm Thác Vũ là người có gia thế hùng đàn ông đặc biệt ưu tú đẹp trai nhiều tiền, nghĩ rằng phụ nữ muốn lấy lòng anh phải xếp hàng dài mà cô không hiểu tại sao tổng giám đốc một lần rồi lại một lần bị phụ nữ bỏ rơi?Mà trời sinh cô ra đã rất thương người, vậy nên thừa dịp say rượu,rượu vào loạn tính mạnh mẽ cưỡng ép tổng giám đốc lên làm đến hai lần! Nhưng mà, cả đêm tham ăn trôi qua, tổng giám đốc dịu dàng ôn nhu liền trở thành núi băng lạnh lùng ngàn lùng lại vô tình muốn cô tránh xa anh nhất có thể, tốt nhất là đừng xuất hiện dưới mắt của sao anh lại muốn trêu đùa cô? Hại cô ngây thơ hồn nhiên cứ nghĩ rằng thầm mến có khi lại trở thành sự muốn cô hiểu rằng bên người tổng giám đốc không thiếu phụ nữ quyến rũ xinh đẹp, nhưng mà cô chẳng qua chỉ là bạn giường mà giám đốc Thẩm Thác Vũ lại vô tình phát hiện được, cái cô nhân viên ngốc nghếch của công ty lòng thiện lương vô cùng, hở ra một tí là gánh vác công việc thay người khác. Anh cho rằng đó là do bản thân cô quá tốt mà chọc cô rất vui. Đêm hôm đó thật khiến anh khó quên, cho nên bá đạo tóm lấy cô gặm cắn thêm mấy sao cũng là do người ta tình nguyện, anh không nợ cô. Nhưng ngay từ đầu anh cũng có thể khẳng định cô rất mê chỉ cảm thấy chán ghét mà còn thật sự nghiện nhiều hơn, khi nhẫn tâm chia tay, anh mới phát giác cô gái ngốc của anh hiện đã đi xem mắt với người ta mất rồi!Anh, phong lưu tình trường, chẳng những không vỗ tay khen hay,mà còn ngang ngược ôm người về vì cô là người phụ nữ của anh, cả đời này anh sẽ không buông tay,.....
“Này, đừng có mà làm loạn!”Nhìn người phụ nữ đang dựa vào mình nhiệt tình hò hét, thân thể mềm nhũn còn tản ra mùi rượu, Thẩm Thác Vũ nhíu nay, Công ty anh tổ chức họp thường niên, ăn tiệc buffe, còn có rút thăm trúng thưởng và nhân viên biểu diễn, trên dưới cùng vui vẻ. Thân là người đứng đầu Công ty, anh bị chuốc khá nhiều rượu, trạng thái bây giờ vẫn được coi là tỉnh táo. Mà Lăng Tư Miểu không hiểu làm trò gì, bộ dạng uống say đến bất tỉnh nhân sự, còn đi tới xe của anh đứng đợi. Mà cô lại là nhân viên của công ty mình, anh không thể nào để cô đang say khướt như vậy mà đứng ở ngoài tiên anh mang cô lên xe ngồi, sau phân phó Tiểu Ngô trở lại hội trường hỏi thăm một chút có ai quen biết cô hay không để hỏi địa chỉ đưa cô về nhà. Chờ thật lâu vẫn chưa thấy Tiểu Ngô quay về, cô lại giống như đang mơ giấc mơ đẹp, cứ thế dựa vào người anh, còn ôm thật chặt.“Lăng Tư Miểu, đừng làm rộn.” Chân mày anh chau lại thật chặt, bộ dạng Tổng giám đốc bình thường luôn mỉm cười biến mất. Do trước đó anh uống nhiều rượu, mà người ở trong lòng lại không chịu ngồi yên, hương thơm ngào ngạt của phái nữ tràn ngập vào khoang mũi, thêm nữa thân thể cô vừa nóng lại mềm mại, anh không phải Thánh Nhân nên trong lòng dâng lên cảm giác muốn phát tiết dục vọng. Kéo tay cô nắm thật chặt, tay cô thật mềm, không xương như dây leo bám trên người anh, khiến cho dục vọng phái nam của anh càng tăng cao, nhưng nghĩ đến hành vi bình thường ở công ty của người phụ nữ này, còn có cô đã từng hại anh mất mặt mũi vì tin đồn, anh có chút không khống chế được cảm giác chán hít thật sâu, mạnh mẽ khống chế được cảm giác bị kích thích ngày càng nóng, anh đẩy cô ra xa cách một cánh tay, “Cách xa tôi một chút.” Là cô nhận lầm người, hay là tồn tại tâm tư gì đối với anh đây?“Ách...” Người kia đưa bàn tay nhỏ lên ôm lấy khuôn mặt của anh, mạnh mẽ mở to mắt, ánh mắt có chút say mê, bối rối nhưng nhìn anh rất nghiêm túc, cô nghiêng đầu tựa như đang suy nghĩ gì đó, rồi cười lên, bàn tay bé nhỏ phóng khoáng vỗ lên ngực anh, “Ha ha, không có nhận làm người, chính là tìm anh nha…..”A, thật sự là cố ý đưa tới cửa hay sao?Vài tiếng “bốp, bốp” trầm đục vang lên, tay Lăng Tư Miểu không lớn nhưng sức lại không hề nhỏ, gương mặt cười đến nhiệt tình, tiếp tục vỗ ngực Thẩm Thác Vũ, “Tổng giám đốc Thẩm mạnh khỏe. Tôi chờ anh đã lâu…. Anh không nên buồn, các cô ấy không cần anh đó là tổn thất lớn của họ!” Anh cau mày, đây là cô đang đồng cảm với anh sao? Cố gắng nén lại tâm tình không vui, Thẩm Thác Vũ hỏi “Không nên tùy tiện nói hươu nói vượn, như thế này còn tự về nhà được sao, nhà cô ở đâu?”Lăng Tư Miểu thế nhưng chỉ quan tâm đến suy nghĩ của mình, cô nói, “Anh hiện tại không cần gấp gáp, một ngày nào đó, anh sẽ tìm được một cô gái thật tâm thật dạ yêu anh mà cô ấy không quan tâm đến năng lực tình dục của anh có cao hay không?” Nói xong câu này, cô gật đầu đắc ý cười toe toét, mở cửa xe đi ra ngoài, giống như là đã giải quyết xong một tâm sự lớn. Đợi đến khi cô mở của xe, sau lưng cô là gương mặt đen xì của Thẩm Thác Vũ còn đang chưa tỉnh lại sau những gì cô nói.
tổng giám đốc em muốn lấy anh